Pep đã đẩy ranh giới, hay đúng hơn là ông đã biến toàn bộ sân bóng thành một hàng tiền vệ rộng lớn. Các trung vệ và thậm chí cả thủ môn của ông (Victor Valdes tại Barca, Manuel Neuer tại Bayern Munich, Ederson tại Man City bây giờ) sẽ chuyền bóng chính xác như những cầu thủ kiến thiết của các đội bóng mà ông dẫn dắt. Mới nhất, thủ thành Ederson vừa kiến tạo cho Erling Haaland ghi bàn thắng vào lưới Chelsea ở vòng 23 Ngoại hạng Anh.
Các hậu vệ biên hoặc trung vệ sẽ theo bản năng và dâng cao, tiến vào hàng tiền vệ. Pep thường sẽ không sử dụng một trung phong thông thường, mà thích một 'số 9 ảo' có thể lùi về hàng tiền vệ, lấp đầy khu vực giữa sân bằng những cầu thủ thông minh, kỹ thuật, linh hoạt, giúp đội bóng của ông thống trị hầu hết mọi trận đấu mà họ chơi.
“Phiên bản Pep-ball” đó đã xảy ra chuyện gì? Đó sự xuất hiện của Erling Haaland, người có đóng góp không đáng kể vào lối chơi triển khai bóng: sự trôi chảy theo lối chơi cũ bị hy sinh để đổi lấy sự vững chắc, hiệu quả ghi bàn đáng gờm của một trung phong. Nhờ đó, Man City của đã giành cú ăn ba vĩ đại ở mùa 2022/23.
Sang đến mùa này, mọi sự thay đổi khi Man City mất Rodri vì chấn thương đầu gối. Tỷ lệ kiểm soát bóng của City tại Premier League vẫn là cao nhất so với bất kỳ đội nào, nhưng ở mức 61,4%. Song, đây là mức thấp nhất kể từ khi Guardiola nắm quyền vào năm 2016. Nhưng vấn đề không phải ở những con số. Vấn đề là Man City thi đấu thế nào khi nắm quyền kiểm soát bóng.
Trong quá khứ, đó là thứ bóng đá tự do, đa chiều. Theo thời gian, với Haaland làm tâm điểm tấn công, với các trung vệ đôi khi được triển khai ở vị trí hậu vệ cánh và với Guardiola ưu tiên kiểm soát hơn là sáng tạo, thứ bóng đá ấy trở nên ít trôi chảy hơn, dễ đoán hơn. Điều kỳ lạ nhất là hàng tiền vệ từng là nỗi ám ảnh của Pep đã sa sút.
Kể từ khi chiêu mộ Rodri từ Atletico vào mùa hè 2019, với mức phí chuyển nhượng kỷ lục của CLB vào thời điểm đó là 62,8 triệu bảng, Man City đã ký hợp đồng với 4 tiền vệ cho đội một, gồm Kalvin Phillips từ Leeds, Matheus Nunes từ Wolves, Mateo Kovacic từ Chelsea và Ilkay Gundogan từ Barcea theo dạng chuyển nhượng tự do vào mùa Hè 2024.
Mặc dù Kovavic đã có một số đóng góp giá trị, nhưng không có vụ chuyển nhượng nào trong số đó thành công vang dội. Nếu đến Parc des Princes vào giữa tuần xem PSG áp đảo Man City ở Champions League, thật khó để thoát khỏi cảm giác rằng đội duy nhất chơi bóng theo phong cách Guardiola là… đối thủ của họ. Dưới sự dẫn dắt của cựu đồng đội tại Barca của Pep là Luis Enrique, lối chơi ở hàng tiền vệ của PSG, được xây dựng xung quanh năng lượng, trí thông minh và khả năng chuyền bóng nhạy bén của Vitinha Joao Neves và Fabian Ruiz (và sau đó là cầu thủ vào sân thay người Warren Zaire-Emery), là tất cả những gì mà The Citizens không có.
“Chúng tôi không thể chơi bóng. Họ (PSG) chơi tốt hơn rất nhiều. Họ nhanh hơn, linh hoạt hơn. Họ giành chiến thắng trong các pha tranh chấp. Mọi thứ diễn ra ở giữa sân và họ luôn có nhiều cầu thủ hơn ở đó. Chúng tôi mong đợi nhiều hơn với sự phối hợp nhuần nhuyễn và quyết liệt hơn, nhưng họ đã kiểm soát thế trận thực sự tốt. Sự kết nối với Bernardo Silva và Kovacic là không thể hoặc không tốt”, Guardiola thừa nhận sau thất bại ngược 2-4 trước PSG tại Công viên các Hoàng tử.
Hàng tiền vệ Man City đã mất kết nối tại Paris. Guardiola đã nói về nhu cầu "giữ bóng, thực hiện thêm một đường chuyền". Nhưng Man City dường như đã quên cách thực hiện điều đó hoặc “nhận được lệnh phải làm điều gì đó khác”. Từ phút thứ 54, khi trận đấu bắt đầu lại sau bàn thắng thứ hai của Man City, họ chỉ hoàn thành 97 đường chuyền. Trong thời gian đó, PSG đã có 18 cú sút so với hai cú sút của Man City, biến tỷ số thua 0-2 thành tỷ số 4-2.
Kovacic, về lý thuyết là trong vai trò của Rodri, chỉ hoàn thành 2 đường chuyền trong 18 phút trước khi anh được thay thế bằng Gundogan (người không khá hơn là bao, hoàn thành 5 đường chuyền trong 23 phút còn lại). Bernardo, sau khởi đầu ấn tượng ở hiệp 2, chỉ hoàn thành 7 đường chuyền từ phút thứ 54 đến hết trận. Jack Grealish đã tạo ra tác động tích cực khi ghi bàn thắng đầu tiên tại Champions League kể từ tháng 9/2021 nhưng chỉ hoàn thành 6 đường chuyền khi vào sân thay người trong hiệp 1. Phil Foden chỉ hoàn thành 10 đường chuyền. Kevin De Bruyne chỉ hoàn thành 7 đường chuyền trước khi nhường chỗ cho James McAtee , người hầu như không chạm vào bóng.
Rõ ràng, trận đấu với PSG từ phút thứ 55 trở đi ở hiệp 2, hàng tiền vệ Man City hầu như vô hại, mất kết nối. Nhiều lần ở mùa này, tình trạng tương tự cũng xảy ra. Đó là một trong những nguyên nhân khiến nửa xanh thành Manchester sa sút. Nhưng điều đáng chú ý là có nhiều tiền vệ đẳng cấp đã chuyển CLB trong vài mùa giải qua mà không có Man City trên thị trường.
Các đội bóng lớn khác đã cải tổ hàng tiền vệ như Real Madrid (Eduardo Camavinga, Aurelien Tchouameni và Jude Bellingham); Liverpool (Alexis Mac Allister, Ryan Gravenberch, Dominik Szoboszlai); Arsenal (Declan Rice, Mikel Merino); PSG (Vitinha, Fabian Ruiz, Neves), Chelsea (Moises Caicedo, Enzo Fernandez, Romeo Lavia).
Trong số tất cả những cầu thủ nêu trên, chỉ Rice từng được Man City liên hệ và muốn có. Không thể mong đợi tất cả những cầu thủ đó đều đáp ứng được những yêu cầu rất cụ thể của Guardiola, nhưng chắc chắn một số người trong số họ sẽ làm được ít nhất là hơn Phillips hay Nunes.
Kỳ chuyển nhượng tháng 1 này, Man City đã ký hợp đồng với hai hậu vệ (Vitor Reis từ Palmeiras và Abdukodir Khusanov từ Lens) và một tiền đạo (Omar Marmoush từ Frankfurt ) với tổng chi phí hơn 120 triệu bảng. Ưu tiên tiếp theo là một tiền vệ. Nhưng vẫn chỉ là trên lý thuyết và những tin đồn.