Trong suy nghĩ của nhiều người, Campuchia đã có những tiến bộ nhưng vẫn chưa thể so sánh với Việt Nam. Cho nên, người ta mặc định sẽ có một chiến thắng, thậm chí thắng dễ cho thầy trò HLV Kim Sang Sik. Thực tế, Campuchia đã có những thay đổi lớn khi sử dụng tới 5 cầu thủ nhập tịch, khiến họ trở thành một đối thủ không dễ bị khuất phục.
Chiến thắng đã thuộc về Việt Nam nhưng có thể nói, chúng ta mới chỉ hài lòng về tỉ số. Còn xét trên những khía cạnh chuyên môn, các học trò của HLV Kim Sang Sik chưa thể hiện được những phẩm chất và năng lực của một nhà vô địch Đông Nam Á. Điểm sáng của Việt Nam gần như chỉ diễn ra ở hiệp 1 khi tuyến tiền vệ làm tốt nhiệm vụ: phong tỏa được “nhạc trưởng” Andres Nieto và chia cắt hiệu quả Yudai Ogawa, khiến Campuchia gặp nhiều khó khăn trong khâu triển khai bóng.
Sự áp đảo về kiểm soát bóng đã giúp Việt Nam tạo ra những tình huống tấn công dọc hai hành lang biên. Đội bóng của HLV Kim Sang Sik mở tỉ số sau cú đá phạt tuyệt đẹp của Hai Long, và Văn Vĩ tận dụng cơ hội để nhân đôi cách biệt sau một tình huống treo bóng từ biên trái của trung vệ Bùi Tiến Dũng. Tuy nhiên, vấn đề nảy sinh trong hiệp 2 khi Việt Nam không còn duy trì được sự áp đảo. Tuyến tiền vệ gần như đánh mất thế trận vào tay đối thủ, dẫn đến việc Campuchia có cơ hội vùng lên và gây áp lực đáng kể.
Điều này đặt ra dấu hỏi lớn về khả năng duy trì nhịp độ trận đấu và điều tiết lối chơi của hàng tiền vệ. Những nhân tố như Ngọc Tân, Hoàng Đức hay Quang Hải được kỳ vọng sẽ mang lại sự sáng tạo và kiểm soát thế trận, nhưng họ chưa thể phát huy hết khả năng. Dường như vai trò của các tiền vệ Việt Nam vẫn chưa được thể hiện một cách rõ ràng: họ không chỉ cần thu hồi bóng mà còn phải đóng vai trò phân phối, kiến tạo và giữ nhịp cho đội bóng.
Trước trận đấu với Lào tại vòng loại Asian Cup 2027 vào ngày 25/3 tới đây, Việt Nam sẽ phải tìm ra những phương án mới để tăng cường sự chủ động trong lối chơi. Một trong những giải pháp có thể là thử nghiệm nhân sự mới hoặc thay đổi vai trò của các tiền vệ hiện tại để khai thác tối đa tiềm năng của họ. Ví dụ, Hoàng Đức là mẫu cầu thủ có khả năng giữ bóng, qua người tốt, thực hiện những đường chuyền sáng tạo và có thể tung ra những cú sút xa uy lực. Nhưng có vẻ như anh không có nhiều cơ hội chơi gần khung thành đối thủ, nên dấu ấn của tiền vệ khoác áo Ninh Bình mới chỉ dừng lại ở việc kiểm soát bóng ở khu vực giữa sân. Tương tự, Quang Hải đã đánh mất sự nguy hiểm khi phải lùi sâu bên sân nhà, và tiền vệ này có vai trò không rõ ràng trong cách vận hành của đội tuyển.
HLV Kim Sang Sik đã không có sự thử nghiệm nào trong trận giao hữu với Campuchia. Rất có thể trận đấu với ĐT Lào cũng sẽ khó có thay đổi về nhân sự. Dẫu vậy, để tiến xa hơn trong hành trình chinh phục tấm vé tham dự VCK Asian Cup 2027, Việt Nam không thể chỉ dựa vào lối chơi cũ mà cần sự linh hoạt trong cách tiếp cận trận đấu.
Mọi thứ sẽ phải bắt đầu từ những điều chỉnh ở tuyến tiền vệ, bởi đây là nơi mà nhà cầm quân người Hàn Quốc có nhiều ngôi sao có thể làm nên sự khác biệt, trong bối cảnh hàng tấn công có vẻ như chưa thật ổn sau chấn thương của Xuân Son.