Ronaldo đã có cuộc phỏng vấn với tờ La Gazzetta dello Sport, nơi ông bày tỏ niềm tin và đặc biệt là sự phấn khích trước những gì Inter đã thể hiện. Nhất là trong trận bán kết lượt về gặp Barca - đội bóng mà "Người ngoài hành tinh" từng khoác áo từ năm 1996 đến 1997.
Chủ nhân của 2 Quả Bóng Vàng chia sẻ: "Tôi đã xem trận đấu đó trên TV, thật tuyệt vời. Và hôm đó, ở nhà chủ tịch (Ronaldo có mặt tại Milan để dự sinh nhật 80 tuổi của Massimo Moratti), chúng tôi đã nói chuyện với những người đồng đội cũ tại Inter, ai cũng nói giống nhau: không thể rời mắt khỏi màn trình diễn ấy.
Đúng vậy, đó là một buổi trình diễn nghẹt thở với các cổ động viên, tôi nghĩ thế, nhưng cũng nghẹt thở cho cả người xem vì họ thấy nhiều hơn những gì mong đợi. Với những trận đấu buồn tẻ - hay đúng hơn là chẳng còn là "trận đấu" nữa - mà người ta thường phải chứng kiến ngày nay, thì trận này như là một cơ hội để hòa giải lại với bóng đá. Và thật tuyệt khi họ đã tặng cho chúng ta cả hai trận đấu ấy, vì cả lượt đi cũng rất mãn nhãn".
La Gazzetta dello Sport: Inter Milan xứng đáng vào chung kết phải không?
Ronaldo: Khi bạn lọt vào chung kết Champions League, thật khó để nói chắc rằng đội nào xứng đáng hơn đội kia để có mặt ở đó. Nó cũng giống như việc bạn cố dự đoán kết quả trận chung kết với niềm tin rằng mình chắc chắn đúng vậy. Cuối cùng thì đội chiến thắng mới là đội đúng, và đúng là Flick đã dành lời khen cho Inter. Tối hôm đó, Inter có một điều gì đó vượt trội so với Barcelona, và họ cần phải giữ được điều đó trong trận chung kết: khả năng bám trụ với trận đấu, như thể đầy giận dữ, cho đến tận phút cuối. Chỉ cần nhìn vào nét mặt của các cầu thủ Inter là đủ hiểu rồi.
Gương mặt nào gây ấn tượng với ông nhất?
Chà, ánh mắt của Acerbi sau khi ghi bàn... Là một cựu tiền đạo, việc bị cậu ấy theo kèm hẳn rất khó chịu. Quan trọng hơn là, bạn có thể thấy cậu ấy đoán được ý đồ của tiền đạo ngay từ trước khi họ làm gì. Kinh nghiệm là điều then chốt. Và ở một trận chung kết Champions League, điều đó càng có giá trị.
Sommer hay Donnarumma giỏi hơn?
Một cuộc đấu cân tài: Donnarumma là kiểu thủ môn mà với thân hình đó, bạn không thể thấy được khung thành. Cậu ấy lấy đi những phương án dứt điểm của bạn. Tôi đã xem hai trận bán kết: thật sự là ác mộng cho Arsenal. Còn Sommer thì khó lường hơn: chỉ trong một khoảnh khắc, cậu ấy đã ở một vị trí mà bạn chẳng thể ngờ tới. Cú cản phá cú sút của Lamine Yamal ở cuối trận thật sự ngoạn mục. Bạn còn nhớ nét mặt của cậu bé ấy không? Nó như đang nói: 'Không thể tin nổi'. Và người ta thắng Champions League cũng nhờ những khoảnh khắc như vậy - một pha cứu thua ở bán kết. Và có thể là ở chung kết. Chúng ta hãy chờ xem.
Inter có hơn PSG về kinh nghiệm?
Kinh nghiệm không được đong đếm bằng tuổi trên giấy tờ, mà bằng số năm bạn chơi ở đẳng cấp cao. PSG có những cầu thủ đã chơi rất nhiều trận lớn, ít nhất cũng nhiều như cầu thủ Inter. Vì thế, tôi tin rằng đây sẽ là một trận chung kết rất cân bằng. Hy vọng cũng sẽ đẹp mắt, nhưng đó là điều ai cũng mong đợi.
Ông đánh giá thế nào về các tiền đạo của PSG?
Ai là người đáng ngại nhất? Luôn là người có trạng thái tinh thần tốt nhất khi bước vào trận đấu. Tôi nghĩ rằng một người đã ghi hơn 30 bàn như Dembele sẽ nhìn trận này như thời khắc định danh mùa giải: cậu ấy sẽ chơi với tâm lý vừa quyết tâm vừa thoải mái. Nhưng tôi rất mê Barcola - kiểu cầu thủ mà khi có bóng, bạn sẽ thốt lên: 'Giờ thì xem cậu ta làm gì đây'. Còn Kvaratskhelia thì các bạn hiểu rõ hơn tôi rồi.
Vậy còn các tiền đạo của Inter thì sao?
Ở Inter, không chỉ Lautaro và Thuram ghi bàn - bởi đội bóng này chơi theo cách khác: cả tập thể đều hỗ trợ họ. Tất nhiên, việc có thể trông cậy vào những phút chất lượng từ Taremi, thậm chí là Arnautovic, cũng rất quan trọng với Inzaghi. Có hai điều khiến tôi ấn tượng về Lautaro: thứ nhất là ánh mắt cậu ấy trong trận gặp Barca, cậu ấy không hoàn toàn khỏe mạnh, nhưng vẫn như thể muốn 'ăn tươi nuốt sống' trận đấu. Và tôi tưởng tượng tại Munich, cậu ấy cũng sẽ 'ăn bóng' theo đúng nghĩa đen, nhất là khi đã hồi phục thể lực. Tôi kỳ vọng sẽ thấy tinh thần đó ở tất cả các cầu thủ Inter, từ Barella trở xuống.
Điều thứ hai khiến ông ấn tượng ở Lautaro là gì?
Tôi xem những bức ảnh hôm thứ Sáu, cậu ấy trông thực sự tuyệt vọng vì để vuột Scudetto, và một đội trưởng giỏi sẽ biết chuyển hóa cơn giận thành điều tích cực. Cậu ấy sẽ kéo cả đội đi lên với khát vọng phục thù.
Thuram thì sao, ông đánh giá thế nào?
Tôi không xem tất cả các trận mùa này, chỉ những trận lớn thôi, nhưng trận Champions League gần nhất ở San Siro là quá đủ với tôi. Cậu ấy là kiểu tiền đạo mà bất kỳ tiền đạo nào khác cũng muốn đá cặp cùng. Tôi từng đối đầu với cha của cậu ấy, một hậu vệ phi thường - chắc chắn ông ấy đã truyền cho con trai một phần tư duy của mình. Một người đá như Marcus chắc hẳn đã giúp tôi ghi thêm rất nhiều bàn.
Inter hụt Scudetto hay do họ tự đánh rơi?
"Tự đánh rơi" là một từ khá nặng, có phần thiếu tôn trọng với Napoli. Đúng là Inter trên lý thuyết mạnh hơn Napoli. Nhưng cũng đúng là Inter đã vào chung kết Champions League lần thứ hai trong 3 năm. Bản thân tôi, không chỉ chưa từng vô địch mà còn chưa từng được đá một trận chung kết nào...