Chalermsak từng nói rằng, anh không biết Xuân Son là ai? Sự ngạo mạn của trung vệ này đã làm dấy lên những phản ứng khi anh để Xuân Son vượt qua rồi tạo nên một siêu phẩm như trong sách giáo khoa. Câu chuyện cuối cùng, Xuân Son bị... chỉ trích chỉ vì anh chơi quá xuất sắc.. Sự đố kỵ lên đỉnh điểm nhưng có thế nào đi nữa, Xuân Son cũng đã là người Việt Nam.
Son có thể trở thành “linh hồn” của cả đội bóng, hay nói vui trong giới là… gánh team. Tuy nhiên, Son không phải là người biến không thành có. Để Son trở thành một “siêu nhân”, anh cần có những người đồng hành tạo nên những mảnh ghép chiến thắng. Đêm trước của trận chung kết lượt về, người Thái ngổn ngang những câu chuyện, đại loại làm thế nào hoá giải Xuân Son và làm thế nào để Việt Nam không có thêm bàn thắng?...
Có thể đề cao và thần thánh hoá nhưng cần phải nhấn mạnh, phía sau Xuân Son là một tập thể luôn chiến đấu và hướng tới những chiến thắng. Không có tập thể ấy sẽ không có Son, sẽ không có những siêu phẩm thượng hạng cũng như sự tán tưởng bằng những mỹ từ bóng bẩy.
Rajamangala có thể trở thành hiểm địa với ĐT Việt Nam, nhưng điều đó không đồng nghĩa, nơi đây trở thành nấm mồ chôn vùi những khát vọng. Thầy trò HLV Kim Sang Sik có quyền tin vào năng lực, tin vào những điều không phải đến từ một đấng siêu nhiên mà nó tồn tại từ những con người đã sẵn sàng cho một cuộc chiến vì danh dự, vì màu cờ sắc áo. Trên Rajamangala sẽ không có chỗ cho sự sợ hãi, của những yếu hèn. Chỉ có có bản lĩnh, sự kiên cường, bất khuất mới có thể tạo ra những nhà vô địch Đông Nam Á.
Ở góc cạnh nào đó, Việt Nam đang vượng khí và mang hình bóng một quân vương. Điều đó không phải từ trên trời rơi xuống mà nó được kiến tạo từ những con tính và cả phẩm chất được tích luỹ sau những chiến thắng và cả những chiến bại. Vâng, người Thái từng không biết Xuân Son là ai và giờ họ đã biết ai là Xuân Son.
Người Thái không biết Hoàng Đức, Quang Hải, Tiến Linh, Thành Chung, Tiến Dũng, Xuân Mạnh… nhưng sau đêm nay, họ sẽ được nếm trải. Tiến lên, tiến lên, tiến lên Việt Nam!